Em không phải hoa sữa

Em không phải hoa sữa 


Mưa! Những giọt mưa kì lạ và lạnh lùng. Mưa lui bui, mưa âm thầm, như những thiên thần sa xuống trần gian đùa bỡn, mang đến cho những ai đó giây phút được xiết chặt đôi tay, gần nhau hơn sưởi ấm. Mưa cho ai mỉm cười hạnh phúc khi bất chợt nhớ đến những kỉ niệm êm đềm nào đó. Khoác tấm áo ra đường, không mũ không nón, ùa ra đường để những giọt mưa bay tạt vào người. Cảm giác của cơn mưa tháng 11 là cảm giác lạnh, cô đơn, ướt át...Kỉ niệm nhớ nhất về cơn mưa là kỉ niệm về những năm tháng cấp 3 trong trắng, đi dưới cơn mưa rào mùa hạ, tắm mưa, ngẩng mặt lên trời để giọt mưa to thật to chà thật mạnh lên người phát ra những tiếng kêu lộp độp êm tai.

Tôi đi lang thang như thế trên con đường để nhìn mọi người vui cười ồn ã kiếm chỗ núp hoặc thản nhiên dưới chiếc ô thật to. Qua chỗ lò sưởi thật là ấm, hơi ấm từ những viên than hồng....nhưng tôi không dừng lại ở đó. Qua những con đường thơm mùi hoa sữa. Hoa sữa không đẹp như những loài hoa khác, nhưng mỗi lần tung cánh tất cả mọi người đều phải ngước mắt lên nhìn hoặc chú ý đến sự hiện diện không thể che giấu đó. Bởi vì hương hoa nồng nàn lắm, làm nao lòng, làm chộn rộn khứu giác. Với mình cũng thế, những đêm trằn trọc vì hoa, thao thức đến lạ, nhưng lại không bắt nguồn từ sự yêu thích. Nhiều đêm, mùi hoa ngào ngạt một cách cố ý hay vô tình, tôi khó thở, không ngủ được, để đến lúc thật mệt mới thiếp vào giấc mộng, nơi không có hoa sữa. Những cơn mưa bay, những làn hương hoa sữa, cái chớm lạnh đầu đông đã báo hiệu một mùa mới đã đến. Cái cảnh cuộn tròn trong lớp chăn bông, thò cái đầu ra, thưởng thức ly cà phê nóng vào buổi tối mặc kệ tiếng vo ve của đám muỗi và tiếng gió lạnh kêu gào bên ngoài cửa sổ thật là tuyệt, nếu kết hợp với một ca khúc nhẹ nhàng thì còn gì hơn. 

Đông tới, thật tuyệt....

Còn hiện tại, tôi đang bước lẹ dưới hàng hoa sữa, Bỗng cảm giác một mình, đơn độc xâm lấn. Tự dưng thèm một chiếc ô che trên đầu và một cái xoa đầu thật khẽ, thèm một bàn tay kéo đi thật nhanh qua hàng hoa sữa này, ....vội vã nhưng vui vẻ...Bạn thì tôi có nhiều lắm nhưng thường hay nói chuyện phiếm trên mạng hơn. Ai cũng có công việc riêng, cuộc sống riêng của họ, chẳng ai rảnh để bước đi bên cạnh mình dù cả hai chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ nắm tay nhau chạy đi kiếm một chỗ trú ẩn nào đó để khỏi bị ướt nhẹp. Tôi đã từng nghĩ rằng người yêu tương lai sẽ như thế nào? Tôi hay mộng mơ tưởng tượng đến khoảnh khắc đi cùng nhau, xem phim cùng nhau hay dạo cùng bên nhau trong một ngày đông lạnh.

Người yêu tôi sẽ giả vờ không thèm chú ý đến tôi, bỏ qua sự nhõng nhẽo vô lí của tôi mà thờ ơ bước đi  mặc tiếng tôi kì kèo muốn đi chơi. Tôi sẽ bám lấy thật chặt cánh tay ấy mà đung đưa, năn nỉ. Anh càng bước đi tôi càng bám thật chặt và anh giả vờ như đành chịu thua, nhượng bộ làm theo ý tôi. Anh sẽ giả vờ khó chịu vì những phiền phức của tôi bắt tôi đừng có đi theo nữa, tôi sẽ xị cái mặt mếu máo, buồn rầu đứng im nhìn anh....và anh sẽ cười và nói rằng: Thôi nào, em còn nhỏ lắm âý, anh đùa thôi. Tôi mỗi buổi tối sẽ tíu tít nhắn tin cho anh rằng :

"Anh yêu! Ăn cơm chưa?"
....(no pm) ..."
Anh đang làm gì đấy? có nhớ em không"
....(no pm)....
"..." ....."Em phiền ghê, anh đang bận làm việc"
 ......
"....."
........"Em giận đấy à, anh giỡn thui, anh vừa ăn cơm xong mà, ...".

Anh luôn như vậy, tỏ ra thờ ơ , lạnh lùng, vô tâm một chút...nhưng anh à, em chỉ cần tình yêu thực sự của anh cho em thôi là được rồi. Em sẽ để anh tự do đi chơi với bạn bè của anh nhưng anh vẫn nói: Em chẳng đẹp như bạn anh đâu nhưng em dễ thương

Em không xinh đẹp đâu người yêu của em, lại còn chẳng có thứ gì đặc biệt để ai cũng biết đến như hoa sữa. Em không phải là một bông hoa sữa cao ngạo trên cao, bắt mọi người chú ý, em chỉ là một bông cúc dại nhỏ bé có chút đáng yêu mà thôi. Người yêu tương lai à! Em cũng không có điều gì đặc biệt về tài năng, về tính cách nổi bật nữa cả. Em chỉ là em thôi, hơi chua ngoa, hay tự ái, hay khóc nhè, hay mè nheo một chút nhưng anh biết không: Em sẽ bám chặt lấy cánh tay anh không rơì đâu.......

-Viết năm 2011-

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Câu chuyện tình yêu giữa người với yêu ma trong “Truyền kì mạn lục” – Nguyễn Dữ

Phân tích nghệ thuật trần thuật trong truyện ngắn “Tướng về hưu” – Nguyễn Huy Thiệp

Trình bày suy nghĩ của em về câu: “Có ba thứ ngu dốt: không biết điều phải biết, biết bậy điều đáng biết, và biết điều không nên biết”.