Quê hương trong tôi là ...
Ai chẳng có 1 quê hương và tôi cũng thế . Trong “Con tàu” , Chế Lan Viên có viết: “ Khí ta ở chỉ là nơi đất ở, Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn” Quả đúng vậy, khi còn học cấp 3, học đến câu thơ này tôi không hiểu ý nghĩa của nó. Nhưng bây giờ, tôi mới thấm thía được triết lí sâu xa của nó. Lúc còn là học sinh PTTH, tôi thường mộng mơ thoát khỏi nơi đây để tự do bay nhảy đến những vùng đất mới . Khát khao của tuổi trẻ luôn thôi thúc tôi đến chốn phồn hoa lập nghiệp. Lúc đó, tôi thấy quê thật nghèo nàn, lạc hậu quá. Rời quê tôi không có gì lưu luyến. Rồi tôi cũng đỗ đại học theo ý muốn của mình và gia đình. Tôi lên Hà Nội để học tập . Hà Nội – 1 nơi ồn ào, náo nhiệt , đông đúc với đủ mọi lớp người , đủ các trò chơi. Tôi thấy hứng khởi trước 1 chân trời mới . Thành phố này là nơi hứa hẹn một tương lai tốt đẹp dành cho 1 sinh viên tỉnh lẻ lên như tôi. Và rồi cuộc sống nơi thành thị khiến tôi thay đổi nhiều : Tôi ‘văn minh” hơn, ăn mặc đúng kiểu …dân phố nhưng đồng thời toi sống vội hơn.